Tuesday, February 7, 2017

Tết Đinh Dậu 2017




Tổng kết công việc, tất niên

Năm 2016 qua đi, với nhiều nỗ lực trong công việc, đồng nghiệp, bạn bè, gia đình đều hạnh phúc, an vui, đất nước phát triển, vươn lên tầm cao mới!



Những ngày nghỉ Tết với gia đình....

Lại một mùa xuân mới đến, Những đổi thay trên quê hương, từng gia đình, mỗi con người cùng với sự phát triển chung của nhân loại theo xu hướng ngày càng tốt hơn. Thiên nhiên, đâu đó cũng còn sự giận dữ nhưng thời tiết sắc xuân năm nay khá hiền hòa, dễ chịu.

Cám ơn đời mỗi sớm mai Xuân mới, cảnh vật, con người, tươi thắm báo hiệu một năm tràn ngập những niềm vui!



Ngày làm việc mới.......

Sáng ngày làm việc đầu năm, anh em đến làm việc đông đủ, sắc diện tươi vui, ai cũng tất bật với công việc tồn động sau kỳ nghỉ. Tay bắt mặt mừng, buông vội những  lời chúc đầu năm, ai nấy  lại lao vào công việc





Tuesday, April 23, 2013

Ngón tay chỉ mặt trăng





Sư Wu Jincang hỏi Lục Tổ Huệ Năng:
- Con đọc kinh Đại Bát Niết Bàn bao năm rồi mà vẫn chưa hiểu. Xin tổ sư soi sáng cho.
Lục Tổ Huệ Năng cầm quyển kinh đưa cho ni sư, nói:
- Ta không đọc được chữ, con hãy đọc, ta sẽ giúp con hiểu.
- Tổ không đọc chữ sao ngài hiểu thông nghĩa được?
Jincang rất ngạc nhiên. Lục Tổ Huệ Năng thủng thỉnh đáp:
- Chân lý không dựa vào chữ nghĩa. Nó giống như trăng soi trên trời. Trong trường hợp này, chữ nghĩa giống như ngón tay trỏ vậy. Ngón tay chỉ trăng mà nó không phải là trăng.
Xem trăng có cần ngón chỉ không?


Lời bình
: Ngôn ngữ văn tự đều là biểu tượng diễn chân lý. Đừng lầm chữ nghĩa với chân lý như đã lầm ngón tay với mặt trăng.

Thursday, January 31, 2013

Chùa Bái Đính-Ninh Bình




Chuyến đi công tác phía Bắc lần này, chủ yếu ở Hà Nội nhưng cũng dành được mấy ngày đi Nam Định, Ninh Bình thăm thú vài nơi. Lướt trên đường  cao tốc đi Ninh Bình, mặc dù  chiều dài gần gấp đôi và bề rộng làn đường cũng tương đương với cao tốc từ Sài Gòn đi Trung Lương, nhưng cảm giác không thông thoáng bằng và rất nhiều đoạn phải giảm tốc độ để xử lý lún, đúng là đường cao tốc kiểu Việt Nam. Tuy nhiên, cũng phải thấy rằng hạ tầng giao thông miền Bắc đang phát triển rất nhanh, cầu vượt, vòng xoay, đường trên không đan xen, uốn lượn tạo nên bộ mặt đô thị miền Bắc khá hiện đại. Nội thành Hà Nội đã thoáng hơn nhiều so với cách đây 2 năm, bớt đi nổi ám ảnh của du khách về vấn nạn tắc đường khi đi đến đây. 


Ghé qua Đền Trần, đi vòng quanh trung tâm Ninh Bình, ngang qua Tràng An, khung cảnh thật hữu tình. Địa điểm tham quan là Chùa Bái Đính mới rất đẹp, thật lớn, hoành tráng với  nhiều tượng Phật, chuông đồng vĩ đại, nhưng sao cảm giác như vào một Khu du lịch, không khác vì khu Đại Nam ở Bình Dương, chứ không phải vãng cảnh chùa. Đi loanh quanh cả buổi sáng, rất ít gặp các tu sĩ và hầu như không nghe  tiếng mõ, tiếng chuông. Một cảm giác thanh bình, tỉnh lặng trong không gian tràn ngập lộc xuân, thả tầm nhìn xa xa khung cảnh thật hữu tình.



Wednesday, January 9, 2013

Di thư của một người Cha (ông Tôn Vận Tuyền )-ST




Đây là một lá thư riêng của ông Tôn Vận Tuyền ( Viện Trưởng Viện Quốc Gia Hành Chánh, Lãnh thổ Đài Loan- Trung Hoa) Một chính khách khá nổi tiếng thời bấy giờ. Lá thư gởi cho con của ông lúc ông còn tại thế. Thời gian gần đây mới thấy lưu hành trên mạng Internet  và rất nhanh chóng đã được truyền đi khắp nơi (tại VN cũng có bản dịch tiếng Việt của Huỳnh Trung). Nhiều bậc phụ huynh đã được đọc qua và cảm xúc sâu đậm, thích hợp cho mọi người cùng đọc và suy ngẫm.


" KIẾP SAU, DÙ CÓ THƯƠNG HAY KHÔNG THƯƠNG, CŨNG KHÔNG CÒN GẶP LẠI NHAU ĐÂU ".... Tôn Vận Tuyền để lại những lời căn dặn như sau: 

Con trai yêu dấu : 

Viết lá thư này cho con , Cha dựa trên 3 nguyên tắc như sau : 

1. Đời người Phúc Họa vô thường ! Không một ai biết trước mình sống được bao lâu ? Có một số việc tưởng nên sớm nói ra thì hay hơn. 

2. Cha là Phụ thân của con, nếu cha không nói với con, chắc không ai nói rỏ với con những điều này ! 

3.Những lời khuyên để con ghi nhớ này , là kết quả bao kinh nghiệm xương máu , thất bại đắng cay trong cuộc đời , mà bản thân cha đã thể nghiệm . Nó sẽ giúp con tiết kiệm nhiều những nhầm lẫn hoang phí trên bước đường trưởng thành của con sau này . 

Dưới đây là những điều con nên ghi nhớ trong cuộc đời : 

1. Nếu có người đối xử không tốt với con , đừng bận tâm cho mất thời giờ . Trong cuộc đời này , không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con , ngoại trừ Cha và Mẹ của con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc con phải biết ơn và trân quý . Con cũng nên thận trọng suy xét , vì người đời làm việc gì thường có mục đích và nguyên nhân . Con chớ vội vàng xem đối phương là chân bằng hữu . 

2 .Không có người nào mà không thể thay thế được , không có vật gì mà nhất định mình phải sở hữu được. Con nên hiểu rõ ở điểm này . Nếu mai sau rủi người bạn đời không còn muốn cùng con chung sống , hoặc giả con vừa mất đi những gì trân quý nhất trong đời . Thì con nên hiểu rằng : Đây cũng không phải là chuyện lớn lao gì cho lắm !

3. Đời người ngắn ngủi , nếu hôm nay con đã lãng phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi ! Cho nên càng biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì con sẽ được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng con cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ. 

4.Trên đời nầy chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt . Ái tình chỉ qua là một cảm xúc nhất thời . Cảm giác nầy tuyệt đối sẽ theo thời gian , hoàn cảnh mà thay đổi . Nếu người yêu rời xa con , hãy nhẫn nại chờ đợi , để thời gian từ từ rột rửa , để tâm tư mình dần dần lắng động thì nỗi đau thương cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi . Không nên cứ ôm ấp hoài niệm mãi cái ảo ảnh yêu thương , cũng không nên quá bi lụy vì tình. 

5.Tuy có nhiều người thành công trên đường đời mà học hành chẳng đến đâu . Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là , không cần học hành vẫn thành công . Kiến thức đạt được do việc học hành, là vũ khi trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp với bàn tay trắng, nhưng không thể trong tay không có tất sắt. Nên nhớ kỷ điều nầy ! 

6. Cha không yêu cầu con phải phụng dưỡng cha trong nữa quãng đời còn lại . Ngược lại, Cha cũng không thể bảo bọc nữa quãng đời sau này của con , khi con đã trưởng thành và tự lập . Đây là lúc Cha đã làm tròn trách nhiệm của mình . Sau nầy con có đi xe Bus hay đi Auto nhà , ăn Soup Vi cá hay ăn Mì gói, tự con lo liệu lấy .

7. Con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ TÍN, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ TÍN với mình . Con có thể yêu cầu mình phải đối xử TỐT với người khác , nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử tốt với con . Con đối xử người ta thế nào , không có nghĩa là nguời ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy , nếu con không hiểu rõ được điểm này, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình mai hậu . 

8. Hơn hai mươi mấy năm nay , Cha tuần nào cũng mua vé số , nhưng vẫn nghèo trắng tay . Điều nầy chứng minh rằng : Muốn phát đạt phải siêng năng làm ăn , nổ lực phấn đấu . Trên thế gian nầy không có buổi ăn trưa nào miễn phí cả. 


9. Gia đình thân nhân chỉ là duyên phận . Bất luận trong kiếp nầy chúng ta sống chung với nhau được bao lâu và như thế nào , nên trân quý khoảng thời gian sum hợp, gia đình đoàn tụ . Kiếp sau, dù ta có thuơng hay không thương, dễ gì còn gặp lại nhau .

Monday, December 10, 2012

Bữa ăn thiên đàng và hỏa ngục (ST)



Một ký giả kia được phép xuống hỏa ngục và lên thiên đàng để làm một bản phóng sự về đời sống của nhân dân tại đó, sau đó bài viết được đăng như sau:

Sau một cuộc hành trình gay go, ký giả trên lọt được vào địa ngục đúng vào giờ ăn. Nhìn vào bàn ăn, anh ta không khỏi lấy làm lạ khi thấy trưng bày toàn sơn hào hải vị đang bốc khói hương ngào ngạt làm anh ta không khỏi nuốt nước bọt.



Nhưng lúc các kiều dân địa ngục tiến vào phòng ăn, chàng ta lại càng ngạc nhiên hơn khi thấy họ ốm o gầy mòn, chỉ còn da bọc xương, vài người đi không muốn nổi. Sự kinh ngạc tan biến khi chàng phóng viên chứng kiến cảnh họ dùng bữa. Vì muỗng nĩa rất dài buộc dính vào đôi tay không cho phép họ đưa thức ăn vào miệng, nên dù họ có cố gắng thế nào đi nữa, thức ăn chỉ đổ tháo ra đầy bàn hay rơi tung tóe xuống mặt đất. Tệ hại hơn là cảnh họ tranh giành nhau: vài người dùng muỗng nĩa để thay vì đưa thức ăn vào miệng, lại biến chúng thành những khí giới đập đánh nhau. Thật là một bãi chiến trường. Khi chuông báo giờ ăn đã mãn, họ buồn phiền rời phòng ăn, dạ dày vẫn trống rỗng.



Quá sợ hãi, chàng ký giả lập tức từ giã địa ngục để tiếp tục lên phóng sự trên thiên đàng. Ðến nơi cũng đúng vào giờ cơm. Bàn ăn cũng trưng bày những thức ăn ngon miệng. Quan sát nhân dân, chàng ta thấy ai nấy đều phương phi, khỏe mạnh, tuy đôi tay họ cũng được gắn chặt những muỗng nĩa rất dài. Có khác là thay vì họ cố gắng đưa thức ăn vào miệng mình, họ lại dùng muỗng nĩa để đút thức ăn cho nhau. Phòng ăn vang lên những giọng nói cười vui, thỏa mãn.




Kết thúc bài phóng sự tường trình về những điều mắt thấy tai nghe, chàng ký giả viết: Ích kỷ và vị tha là hai điểm khác biệt giữa địa ngục và thiên đàng.