Saturday, June 27, 2009

Những giải pháp hay




Tuần rồi tôi có dịp đến Bình Dương. Đi ngang qua một khu đô thị mới, với cơ sở hạ tầng đang được khẩn trương hoàn chỉnh. Nhìn những lô đất mới ven lộ trông thật hấp dẫn như cô gái xuân thì đang mời gọi. Chắc là giá cả không hề thấp. Nhà đầu tư có thể an tâm về khoản lợi mình sẽ thu được và xã hội cũng được thừa hưởng một khu đô thị đẹp. Một cách làm khá hay. Chả bù cho tỉnh tôi, những khoản đất trống ven đô đầy rẩy, nhiều năm qua vẫn chưa động tịnh gì. Viễn cảnh không bao lâu nữa, khi dân cư đầy ắp, xây dựng một cách loạn xạ tạp nham. Rồi sao nữa? chắc chắn áp lực phải đến là cần xây dựng hạ tầng, mở rộng đường sá và lại…..phải giải tỏa đền bù. Thật tốn kém vô cùng! Sao người ta không làm ngược lại như Bình Dương nhỉ?

Thursday, June 18, 2009

Mủi Né








Trong những ngày công tác tại TP Phan Thiết, tôi tranh thủ được 1 buổi chiều ra Mủi Né. Xe chạy dọc con đường quanh co với những Rerort mới xây dựng nối đuôi nhau theo bờ biển kéo dài như vô tận. Thấp thoáng bên đường các đồi cát , hàng phi lao cao vút và cuối cùng trước mặt là eo biển xanh uốn lượn như những dảy lụa mềm mại. Đắm chìm trong làn nước trong xanh , thưởng thức những món ăn hải sản tươi rói từ dân vạn chài vừa mang lên, với giá cả rẻ đến mức không ngờ. Âm thanh rì rào của gió, của sóng biển hòa lẩn với tiếng hát, tiếng đàn ghi ta bập bùng của nhóm học sinh dã ngoại ngồi ngay bên cạnh. Thật thư giản xen lẫn với cảm giác nổi nhớ xa xăm, tiếng đàn thời sinh viên và những người bạn ở KTX, thấm thoát mà lâu lắm rồi…

Tuesday, June 2, 2009

Phượng Hồng

Sáng nay, trên đường đi làm, ngang qua ngôi trường củ, thấy các sỉ tử tụ tập chuẩn bị vào phòng thi, chợt nhớ ra, một mùa thi, một mùa hè nữa lại đến. Đã quá lâu, cái cảm giác lo sợ cho kỳ thi và những bâng khuân vào mùa hè dường như không còn nữa . Nhưng những cánh phượng hồng thấp thoáng trong sân trường, cũng gợi nhớ lại những câu chuyện vui nho nhỏ thời đi học. Hình ảnh thằng bạn, đứng ở góc phượng, tay gải đầu cầm lá thư mà không dám đưa cho cô bạn gái mới quen. Những phút giây ngồi trong lớp, qua khung cửa sổ nhìn mưa giăng trắng xóa… Sao giống lạ, hệt như những câu hát trong bài Phượng Hồng. Hảy bấm vào đây để nghe: