Thursday, December 30, 2010

Đà nẵng





Đến Đà nẵng trong những ngày cuối năm thời tiết khá mát mẻ. Ở đây từ đầu tuần, nhưng chỉ quanh quẩn KS. Sáng chiều hội nghị, tối gặp gở, giao lưu cũng hết ngày. Hôm mới ra gặp được thằng em đang là giám đốc CN coty ở ngoài này, anh em ra bờ biển lai rai cũng vui. Nhờ đăng ký chuyến bay về buổi trưa, nên sáng nay được vài giờ thư giản dạo quanh cảng ĐN. Một không gian thơ mộng trong buổi sáng đẹp trời, tạm xua tan những căng thẳng lo toan đời thường.

Thursday, December 23, 2010

Chạy xe lần đầu



Trưa hôm qua Tâm điện, báo đã lấy bằng lái dùm rồi, chiều đi làm về, có bằng bỏ túi, hứng chí xách xe chạy ngay 1 vòng quanh thị xã. Lần đầu tiên chạy 1 mình, cảm giác khá lạ, vừa thích thú, vừa … run. Nhiều khi quá căng thẳng với những chiếc xe máy, có lúc cứ như chực lao vào xe mình. Có lẻ không ở xứ nào, mà xe ô tô phải len giữa xe máy, xe đạp, thậm chí cả người đi bộ như ở VN, mặc dù có làn xe riêng biệt rất rõ ràng, nhưng hiếm khi người ta chấp hành. Khó nhưng còn chạy được, nhưng lấy xe khỏi nhà và đưa vào lại nhà mới là chuyện nan giải. Lượt đi nhờ Tâm lùi xe ra dùm, nhưng khi chạy về, cho xe vào nhà, không có nó, cứ phải loay hoay hoài, và cuối cùng….bó tay! Lý thuyết là 1 chuyện, nhưng thực tế khác xa. Mỗi nhà 1 kiểu, ông thầy dạy chủ yếu vào nhà xe trên sa bàn vuông vức bằng phẳng, cốt yếu để vượt qua kỳ thi sát hạch mà thôi, còn anh có bằng rồi, vào nhà xe của anh, có méo mó, lên đồi xuống dốc, thì anh cứ phải …. tự lo. Cũng khổ thật! thôi thì lại bắt đầu, học ….de!

Tuesday, December 21, 2010

Thi sát hạch lái xe




Thế là qua 1 buổi sáng đẹp trời ngày thứ 7 thi xong sát hạch lái xe, nghe nhẹ hẳn người. Mất mấy tháng trời chủ nhật nào cũng đến trường lái. quần nhau với chiếc xe tải cổ lỗ trên bải tập đường đất đỏ gồ ghề. Chỉ được vỏn vẹn vài tiếng làm quen chiếc Zace 7 chổ lướt trên sa bàn thi bê tông nhưa hiện đại trước kỳ thi sát hạch. Lạ xe, lạ đường, khá hồi hộp, nhưng cũng đã vượt qua. Kể cũng hay, họ bày ra đủ các tình huống để thử thách các tay lái: nào là bò lên cầu rồi bắt dừng giữa dốc, nào là phải đưa bánh xe qua hàng đinh, đường vuông góc, đường quanh co, rồi các tình huống nguy nhiểm phải thắng gấp, rồi tăng tốc… ôi đủ thứ hầm bà lằng, như các cái bẩy trên đường để trừ điểm thí sinh và rấp tâm loại họ khỏi cuộc thi. Lạ thật, ở VN xứ nghèo rớt mùng tơi mà sao giá ô tô quá đắt, già háp mới mon men sắm được chiếc xe cà tàng. Xứ người ta, sinh viên đi học góp tiền cũng mua được chiếc xe kha khá. Thôi thì cũng là sự cố gắng, nhu cầu cuộc sống … phải đi lên thôi, chứ biết sao!

Thursday, December 9, 2010

Trận cầu nghẹt thở




Tối qua, xem trọn vẹn trận đấu cuối cùng vòng bảng AFF cup. Liên rất bận công việc, tay ôm laptop nhưng mắt cũng không rời màn hình TV. Thương cho các cầu thủ VN quá! Họ cống hiến tất cả sức lực cho màu cờ sắc áo QG, đè bẹp Myanma ngay trận đầu tiên, nhưng bất ngờ lại bị Philippnes quật ngã ở trận thứ 2 để phải bị đặt vào tình thế khó, lưng dựa bên bờ vực trong trận cuối cùng. Thế mà họ đã thắng!. Sáng nay, xem bài của phóng viên Xuân Nguyên trên báo Tuổi trẻ, tâm đắc quá:”Bóng đá thế mới là bóng đá! Cảm ơn đội tuyển Philippines đã gây nên một bất ngờ thú vị và kịch tính cho giải đấu lần này của bóng đá Đông Nam Á ngay từ vòng bảng. Không có hai bàn thắng của họ vào lưới đội ta thì ta đâu có một trận đấu đúng chất bóng đá như trận này mà xem. Đá trong thế phải thắng mà cứ nơm nớp thua. Đá đã thắng mà vẫn chưa chắc thắng. Đá đang gay cấn thì lại mất người. Đá đã hết giờ mà bù giờ lại nhiều. Hồi hộp! Không, hơn cả hồi hộp! Phấp phỏng! Không, hơn cả phấp phỏng! Lo sợ! Không, hơn cả lo sợ. Mọi cung bậc cảm xúc tâm sinh lý đều được đẩy lên quá mức trong trận đấu này. Đứng trước cửa tử để mở cửa sinh”

Monday, December 6, 2010

Kiếp luân hồi



Lý thuyết nhà Phật xây dựng trên nền tảng luật nhân quả và kiếp luân hồi. Đọc thì thấy cũng hay hay, nghe thì cũng lý thú, nhưng tin thì không có cơ sở lắm. Thỉnh thoảng, có những tin tức về các cậu bé, cô bé mới 20, 30 tháng tuổi tự dưng đọc báo ro ro, viết lách chững chạc như người lớn, nghĩ chắc do... thông minh bẩm sinh mà thôi. Nhưng mấy hôm nay, trên báo điện tử Vietnamnet có loạt bài phóng sự nghiêm túc, về cậu bé chết đuối đầu thai vào một gia đình khác, thì quả thật đáng quan tâm. Chợt nhớ lại cách đây không lâu, trên các trang tin khoa học có nói đến việc, con người lần đầu tiên tổng hợp được tế bào nhân tạo, thì tin rắng chắc không lâu , họ có thể tạo được một con người siêu đẹp, siêu khỏe hoàn chỉnh, cũng không khó khăn gì, chỉ như sản xuất một búp bê bằng bông cao cấp mà thôi!. Lại cũng các tin tức khoa học nóng hổi cho hay, người ta đã có thể sao chép dữ liệu từ bộ não con người để lưu trữ. Kết hợp lại cho thấy, mai này con người có thể trường sinh bất tử, hoàn toàn có cơ sở chứ chẳng phải chơi. Một giấc mơ hoàn toàn có thật. Khi cơ thể già lảo, xấu xí, yếu ớt, người ta có thể đặt hàng sản xuất một con người siêu khỏe, siêu đẹp như ý, rồi sao chép dữ liệu từ bộ não mình qua. Cứ như, mua một máy tính mới rồi sao chép thông tin qua,……thế thôi!