Wednesday, October 7, 2009

Cầu thủ nội đá giải ngoại

Mấy hôm nay, có thói quen sáng café hay lướt tin trên báo điện tử Vnexpress.net bằng điện thoại. Thấy có tin Công Vinh đã được vào sân thi đấu đủ 90’ tại giải Vô địch Bồ Đào Nha, ngẩm cũng vui vui. Trước đây xem các giải châu âu nhiều, cầu thủ họ chạy hùng hục như trâu. Thỉnh thoảng chuyển kênh xem bóng đá nội, thấy chán phèo. Cầu thủ VN đá banh trong sân mà cứ lửng thửng như đi…dạo. Gần đây, đá đấm có tiến bộ. Vài trận coi tàm thạm. Quả đánh đầu của Công Vinh vào lưới Thái Lan trận Chung kết Suzuki Cup vừa rồi xem có vẻ….ăn may hay sao ấy! Lúc nghe nói cậu ta sang Bồ chơi, nghĩ là chiêu quảng cáo. Cùng lắm ngồi dự bị chán… thì về, như Kiatisac ở Anh năm nào. Thế mà cũng vào sân, và đá…được. Thôi thế là mừng rồi!

Friday, October 2, 2009

Chuyện học của con cái




Đạt kết quả xuất sắc nhất lớp học trong 1 kỳ kiểm tra, đối với chúng tôi ở những năm học phổ thông là chuyện quá đổi bình thường. Mặc dù điều kiện học tập lúc ấy phải nói là cực kỳ khó khăn, sách vở thiếu thốn, thời gian dành cho việc học không nhiều vì còn phải phụ giúp gia đình, còn học thêm chỉ là chuyện …xa xỉ. Bây giờ con cái chúng tôi quá thuận lợi, hầu như có đủ mọi thứ, nhưng vẫn thiếu cái mà chúng tôi lúc ấy có thừa, đó là sự chuyên cần, nên kết quả lúc nào cũng chỉ ở mức làng nhàng, riết thành ra ….quen! Tuần rồi, bé Ngọc khoe vừa được cô giáo biểu dương trước lớp vì đạt điểm tuyệt đối duy nhất trong một kỳ kiểm tra môn Hóa. Tôi và Liên thật ngở ngàng, cứ như chuyện lạ ở đâu đâu. Dù sao, chuyện nhỏ nhoi thôi nhưng cũng là một chút an ủi , tựa như làn gió mát, lâu lâu thổi đến nghe nhẹ hẳn sự mệt nhọc vất vả đời thường!