Friday, April 29, 2011

Chuyện thăm bạn ở Mỹ





Lứa bạn học phổ thông của tôi hiện định cư Mỹ cũng khá đông, chỉ tính riêng học cùng lớp thôi cũng gần chục đứa. Trước đây, thông tin liên lạc còn kém, lâu lâu có đứa về thăm quê là tổ chức gặp gỡ nhau cứ như 1 kỳ họp lớp. Bây giờ chuyện điện thoại, email, chat với nhau khá dễ dàng nên cũng thấy gần gủi nhau hơn. Thế nhưng, chuyện đi thăm bạn ở Mỹ thì vẫn còn lạ lẩm lắm. Vậy mà gần đây nghe nhiều chuyện đi thăm bạn ở Mỹ cũng thấy hay hay. Nghe Phương cao su nói, hôm đám cưới con Thành gỗ, Kha kể chuyện nó qua nhậu với mấy thằng ban ở Mỹ, thằng nào cũng tròn xoe mắt. Chuyện đâu là thằng bạn nối khố với nó điện thoại về ghẹo cho vui thôi “ rãnh qua đây nhậu với tao”, ai ngờ tuần sao nó qua bển nhậu thiệt. Về VN còn nhận xét 1 câu ranh rờn, sao qua bển thấy thương tụi nó quá, “ cày như trâu” muốn rủ ….nhậu, cũng không được. Cái cách nổ của thằng “đại gia cao su” này, nghe cũng không biết có nên tin hay không? Nhưng nếu xét theo thu nhập của nó (vài trăm triệu VND/chục ngàn USD mỗi ngày) thì chuyên nó nói cũng có cơ sở chứ không bốc quá đâu. Phương, Thọ qua Mỹ vài lần, nhưng hình như chưa gặp được đứa bạn nào. Hôm họp lớp, nghe Lâm nói sắp có chuyến công tác qua đó, cố tìm số phone mấy đưa bên đó để liên hệ ghé thăm, mà chưa liên lạc được, thấy nó buồn lắm. Thằng rất nhiệt tình với bạn bè thấy cũng thương, cũng cố nhắn với Hiệp, làm sao tổ chức buổi họp lớp ở Mỹ với Lâm, thì thật là vui lắm!

Sunday, April 24, 2011

Họp lớp 2011






Thế là bọn tôi lại gặp nhau như thông lệ hàng năm, nhưng kỳ này đặc biệt hơn vì đúng 30 năm sau ngày ra trường. Một cột mốc xa thâm thẩm, nên chẳng đứa nào muốn nhắc đến con số… quá lớn này làm gì,có lẽ ai cũng sợ thấy mình già quá! Lần này, Trạch mời đủ các thầy cô chủ nhiệm cũ. Thầy Huỳnh Ba, thầy Xuân Lâm đã bước qua tuổi 60 đã lâu. Thầy Chiêu Hiền thì chỉ còn vài tháng nữa là đến hưu rồi. Năm nay, cố tình họp sớm để tránh các ngày Lễ, sợ nhiều đứa đi chơi xa, nhưng cũng chỉ gom được khoản hai chục thôi. Cũng vui, cũng tếu táo với nhau như mọi năm, nhưng với sự có mặt của 3 ông thầy chủ nhiệm, hình như ai cũng thấy mình trẻ đi đôi chút, vì ít ra ở đây cũng có người già hơn mình rất nhiều. Nhắm mắt lại, lẫn trong các âm thanh ồn ào, văng vẳng tiếng gọi thầy thầy, em em vẫn như 30 năm về trước. Có vẽ như ở đây, lúc này ai cũng cảm thấy mình trở lại là đứa học trò nhỏ, nghịch ngợm bên các thầy như thuở nào. Một cảm giác xa xăm, mờ nhạt… Mở mắt ra, nhìn lại,lớp bụi thời gian đang xóa nhòa đi tất cả, chỉ còn ẩn hiện đâu đó các vết nhăn trên khuôn mặt, khóe mắt mỗi người, ngày càng rõ nét hơn mà thôi. Trạch có vẽ cũng xúc động lắm, lặp cà, lặp cập, nhưng ai cũng thương, sự chuẩn bị của cậu được xem là khá chu đáo. Một không gian tách biệt ở khu nhà gỗ cho khung trời kỷ niệm thật quá tuyệt!

Wednesday, April 20, 2011

Mỹ Tho





Thời gian vùn vụt trôi qua, một cảm giác bồng bềnh như đang lơ lửng trên tàu lượn. Gần như suốt 2 tuần quay cuồng với công việc, buông ra ít phút lại giao lưu, tiếp khách, gặp gở bạn bè các ngày nghỉ lễ…. Những hình ảnh đám đông, tiếng cười, nói ồn ào chiếm gần hết các không gian trong bộ nhớ, cứ như mớ hổn tạp bùng nhùng, không mối gỡ mỗi khi ngồi lại trước bàn phím. Suốt một tuần ở miền Tây Nam bộ, hình ảnh các đồng lúa chín vàng ẩn hiện bên cửa xe. Những tiếng chào, bắt tay, cụng ly … rổn rảng với các anh Hai Nam bộ. Trong những ngày ở Mỹ Tho, tranh thủ được buổi tối thăm chú Nam. Chú rất yếu, nhưng ánh mắt còn tinh anh lắm. Cũng liên hệ được với Dũng, thằng bạn ở phòng cạnh bên KTX thời SV, hơn 20 năm rồi không gặp, nhắc lại nhiều chuyện cũ cũng vui. Mới hơn 4 năm trở lại, Mỹ Tho phát triển nhanh quá cơ sở hạ tầng, khu dân cư mới trang trang xây dựng đồng bộ, với tiến độ cây cầu Rạch Miểu bắc qua sông Tiền. Một phút chạnh lòng, không biết bao giờ Tây Ninh bắt kịp….