Bộ phim tài liệu khoa học nước
ngoài chủ đề về khái niệm thời gian phát trên HTV1 hôm chủ nhật tuần rồi khá
hay. Xem thì đã lâu, nhưng vài phút rổi rảnh ngẩm lại thấy cũng khá lý thú. Đây
là đề tài muôn thưở của con người, một mong muốn quay lại quá khứ để sửa chữa
lổi lầm, thay đổi số phận. Nhưng đến nay, vẫn….bó tay, giống như mong ước trường
sinh vậy. Tác giả bộ phim đã định nghĩa được thời gian là chuổi các sự kiện xẩy
ra, được nhận thức qua thị giác, thính giác, xúc giác con người. Họ đã thí
nghiệm và đo được, nếu cắt lớp từng sự kiện con người nhận thức được và phân
biệt với sự kiện tiếp theo, khoản cách tối thiểu là 0,3 phần triệu giây. Cực kỳ
mong manh! Thôi thì đó là chuyện các nhà khoa học, cho là họ đúng đi, thì sao? Cuộc
sống chúng ta thực tế đang diễn ra chính là sự xâu chuổi các sự kiện nhận thức
được của từng lớp cắt đó. Vậy lúc chúng ta đang nhắm mắt hồi tưởng quá khứ đã
xẩy ra, thì ….trái đất vẫn xoay, còn ta đang đứng lại hay sao? Không, chỉ mình
ta đang bỏ quên hiện tại và đứng bên lề cuộc sống mà thôi.! Nhắn nhủ cho mình
hay ai đó, nếu có 1 lỗi lầm gì đó, hảy nhớ để khắc phục trong hiện tại và tương
lai, đừng dằn dặt mà bỏ lở thời gian, nó vẫn đang trôi qua đấy, bạn ạ…..
Thursday, April 19, 2012
Thursday, April 12, 2012
Chuyện của những người bạn
Sự tồn tại của con người, cũng giống như những dạng sinh vật khác, được
sinh ra, duy trì hoạt động trong thế giới tự nhiên và diệt vong theo quy luật
tạo hóa. Nhưng con người, còn phải chịu sự phong tỏa bởi các mối quan hệ xã hội
như một tất yếu. Những tuần qua, trong sự tất bật của công việc, cố tìm những
phút tỉnh lặng để suy gẩm, gần như rất hiếm hoi. Thích nhất buổi sớm mai, 1
suất điểm tâm giản đơn bên ly cà phê sữa nóng, thong thả lướt tin tức trên tờ báo
mới hoặc màn hình iPad chờ đến giờ đi làm. Sáng nay cũng vậy, nhưng sao cứ vương vấn những chuyện rối rắm của mấy thằng bạn
thân. Thằng thì chuyện làm ăn thất bại, không phải còn bên bờ phá sản nữa, mà
đã rơi tỏm vào vòng xoáy rồi, đang cố lặn hụp, tránh bị chìm sâu, đứa thì gia
đình đang đứng trước nguy cơ tan rã, nhưng dấu kín như bưng. Lúc nghe loáng thoáng, cũng điện hỏi thăm
nhưng bảo không có gì. Đến hôm qua cô vợ
hắn điện thoại kể lể thì mới biết có vẽ như đã đến mức khó cứu vãn rồi. Khó
khăn kinh tế, thì có thể giúp ít nhiều theo khả năng, dù một thoáng tiên tiếc,
nhưng cũng an ủi rằng mai này không ái náy. Nhưng chuyện gia đình thì chỉ có
lời khuyên, nếu thay đổi quyết định, hảy mạnh dạn lên, đừng vì sỉ diện, để lỡ cơ hội trôi
qua rồi, mai này tiếc nuối mà thôi....
Subscribe to:
Posts (Atom)